KHẢI THIẾU GIA

Cuộc sống này

Đôi lúc không như chúng ta mong muốn nhưng đừng buồn, đừng suy nghĩ nhiều quá mà hãy tiếp tục đứng lên và chiến đấu tiếp vì hiện tại...

Si-won đẻ ở đâu???Được tài trợ •

(Bài viết đọat giải: Tác phẩm được chia sẻ và ăn cắp nhiều nhất năm 2012  trên Fb)
Dạo này thấy phong trào K-pop của các em Xì-tin lên cao quá, sau cái vụ Đại nhạc hội thổ tả gì đó thấy không khí sôi sục các diễn đàn. Mấy em đội Hàn lên đầu thì gào khóc trông như nhà có đại tang, bên Anti thì được dịp chửi thả phanh với đủ các từ ngữ dìm hàng. Mình thì nghĩ khác : Kệ mẹ chúng nó, vài năm nữa đến tuổi đi làm thì nhà chúng nó tống ra đường mà kiếm cơm, đék có gì ăn thì lúc ấy xem chúng nó có thời gian mà đi đón lũ cha căng chú kiết tóc tai như lũ quái thai ấy không. Với lại đôi khi làm cha làm mẹ phải tìm hiểu xem tại sao chúng nó lại cuồng như thế để biết mà điều trị mấy đứa sắp lớn nhà mình, nếu cần cũng phải thích cùng với chúng nó ! Chứ cứ chửi thế ăn thua mẹ gì, phải không các cha mẹ nhỉ ?
Các bạn bè mình đa số 7x, 8x tất nhiên là bây giờ không ưa bọn Hàn Xẻng rồi, nhưng các ông bà cứ nhớ lại coi, hồi cuối những năm 90 khi phim truyền hình Hàn Quốc vào Việt Nam các ông các bà xem lòi mẹ cả mắt, khóc ướt cả đũng quần còn gì ?
Mới đầu là gì nhỉ, tự nhiên quên mẹ nó mất ??? À nhớ rồi : Mối tình đầu! Mình còn nhớ cái thằng Bê Con Giun (Bae Yong Joon) nó đóng vai thằng em Xan U làm bao chị em 7, 8x đòi yêu nó bỏ mẹ, tất nhiên do giữ kẽ nên chỉ dám nằm mơ thôi chứ không khóc lóc như bọn 9x. Mình có con bạn thân, nó còn bảo với mình : Sau này đi làm có tiền tao sẽ đi Hàn Quốc để gặp anh San-U ! Tao chỉ cần nhìn xong là đi về? Đấy thế mà giờ nó đã 2 đứa con, gặp chỉ nói mỗi 1 chuyện : Dạo này tao đék có TIỀN ! Mà nó lấy 1 thằng nhìn không khác gì thằng Bê Con Giun, khác mỗi 30 cm chiều cao với cái tên thôi. Tên thằng chồng nó là Mê Con Lô ! Đéo mẹ, hèn gì chả kêu đék có tiền ! Các bạn nhỉ, nhớ lại đi….
Mình cũng chả yêu gì bọn Hàn Xẻng, hồi cấp 3 mình chỉ Tuấn Vũ, Ngọc Sơn, Hương Lan...Nhạc Tây toàn nghe Bọn Này Mà (BoneyM), Nói Hiện đại (ModernTallking), Cung cấp không khí (AirSupply), … đại loại chỉ toàn Vàng hoặc Pop. Lên đại học chơi với một thằng cũng có tý máu nghệ sỹ, thế là nó đầu độc mình nghe nhạc Rook. Thôi thì đủ loại ban nhạc trên đời mà nghe tên toàn Hóa học với Súng ống Chém giết, nào là : Metalica, Guns & Roses, Slayer, Ozzi, ACDC, Sex and Piston, Scopion …. Vái đãi với toàn hình đầu lâu, tóc thì dài, nghe nhạc thì cứ phải gật gật cái đầu, càng gật mạnh thì càng chứng tỏ mình am hiểu nhạc rook ! Thế là nhiều khi đi xem thằng bạn mình nó biểu diễn mình có nghe được cái đék gì đâu, chỉ GẬT, GẬT rồi lại GẬT. Lúc đấy mà nói dại, có em nào vác bụng bầu ra hỏi mình : Anh cưới em nhé ? thì nhục, vì GẬT mẹ nó rồi còn đâu ??? Lần nào xem ca nhạc về lại chạy đi mua Salonpas dán cổ, đau cả tuần, ra đường gặp gái xinh toàn phải liếc, quay lại đau bỏ mẹ ! Giờ già rồi nghe thế đek nào được nhạc ấy nữa trừ vài bản Ballas với một đống kiến thức hỗn độn mà chủ yếu để cưa gái ! Đấy, cứ nhìn cái cách chúng ta thay đổi âm nhạc thì sẽ biết, sau này bọn 9x già đi thì chúng nó cũng nghe Anh Thơ – Việt Hoàn thôi. Mà thôi, mình định nói về cái khác, riêng về thằng bạn nghệ sỹ half season này thì phải viết riêng cho nó vài kỳ ! Mariô nhỉ!TS mày chỉ giỏi đầu độc bạn bè ! Mà mày còn bắt tao đi học đánh trống, MK, may mà tao không đi chứ giờ thành nghệ sỹ đánh trống, mỗi lần biểu diễn lại phải nhổ trụi lông nách, đau bỏ mẹ !!!
Trở lại câu chuyện về K-pop không các bạn lại không hiểu về tiêu để bài viết : Si-won đẻ ở đâu? Đây là một câu chuyện có thật và nếu thằng em Hiếu con đọc được những dòng này thì nhớ liên hệ lại với anh nhé !
Một lần mình đi uống caffe cùng với mấy anh em đá bóng uống caffe ở quán Super Ball ngay góc ngã 4 Chùa Bộc. Đến quán đã thấy đông nghịt, khoảng 30 đứa toàn 9x, chắc chỉ học lớp 10 hoặc 11 là cùng. Mình nhìn lên thấy cái băng rôn to tướng: Hội Fan Si-won (Super Junior) offline ! Xung quanh đầy poster cái thằng chết tiệt nào đó chắc là thằng có tên kia. Bọn 9x thì đứa nào đứa đấy đội 1 cái mũ in hình thằng cha ấy trên đầu, trên sân khấu con bé Chủ tịch xinh như Hàn Quốc cầm mic nói oang oang:
- Hôm nay, hội fan của anh Si-won họp nhau tại … để kỷ niệm 1 năm ngày thành lập hội, chúng ta đã làm rất nhiều việc để xứng đáng với anh Si-won đẹp trai và tài năng của chúng ta! Chúng ta phải viết thật nhiều thư hơn nữa, kêu gọi thật nhiều Fan hơn nữa để một ngày nào đó, không xa, anh Si-won sẽ đền VN và giao lưu với Hội chúng ta!
Thế là bọn bên dưới vỗ tay ầm ầm, có đứa quá khích đập chiêng gõ trống cứ như bóng đá. MK, mình cũng nghĩ thôi thì kệ chúng nó, việc của chúng nó chúng nó làm nhưng thật sự không thể không chú ý được, mấy thằng em mình cũng tròn xoe mắt thậm chí cả khách khứa xung quanh cũng thế. Phải nói rằng bọn này tổ chức rất quy củ, có khi còn hơn mấy ông bên Thành Đoàn, chương trình đâu ra đấy. Trước tiên là đọc những cảm nhận cá nhân về thằng Si-won, ai viết hay nhất được thưởng tiền mặt luôn, vãi đái thật: 500 k chứ ít đâu! Sau đó là cuộc thi nhảy kiểu K-pop, giải nhất cũng 500k. Sau nữa là phần thi Hiểu biết về thần tượng, tức là các fan phải trả lời các câu hỏi về thần tượng, nếu chính xác thì được tặng 1 đĩa DVD và poster hình thần tượng. Nói chung các câu hỏi đều rất dễ để ai cũng có phần thưởng nên mình cho rằng bọn trẻ con này rất rất thông minh và rất có tổ chức. Con bé Chủ tịch hỏi :
- Anh Si-won sinh nhật ngày nào? Bạn áo đỏ này trả lời!
- 30/2/1988 ( đại loại thế, tôi đék nhớ làm gì và các bạn đừng tra Goole làm đék gì)
- Chính xác, Chúc mừng bạn, đây là quà của bạn! Một tràng pháo tay cho bạn này nào!
Thế là cả bọn vỗ tay, con bé áo đỏ (trông cũng ngon lắm các ông anh ạ) nó nhún nhảy làm duyên rồi lấy quà, chụp ảnh bên cạnh poster thần tượng rồi lại ngồi xuống. Con bé Chủ tịch lại tiếp tục:
- Anh Si-won cao 1m bao nhiêu? Mời bạn nam đẹp trai này !
- 1m 88 (đừng tra Gúc nữa, TS các bạn, mình đék quan tâm đâu nhé)
- Chính xác, Chúc mừng bạn, mới bạn nhận quà và cùng chụp ảnh với thần tượng!
Thế là cứ lần lượt các con giời trả lời, rồi lên nhận quà, chụp ảnh… Mình thấy thằng em Hiếu con nhà mình khó chịu ra mặt. Thằng này sinh năm 87, nhưng nó ra đời sớm, chuyên ngành chạy tiền lô đề cho ông già, cao to săm trổ, bố láo nhất đội nhưng với anh em nó rất tử tế. Con bé Chủ tịch lại hỏi:
- Anh Si-won đẻ ở đâu??? Câu này rất khó và đang gây nhiều tranh cãi trong các Fan! Ai có câu trả lời sẽ được tặng thêm 01 Đĩa DVD mới nhất của Suju!! Nào các bạn???
Cả bọn Fan còn đang rầm rì thì thằng em Hiếu con giơ tay lên rồi nói:
- Anh có câu trả lời!
- Mày điên à! Kệ cha chúng nó chứ? Mình can thằng em.
- Anh kệ mẹ em!
- Nhưng anh không phải là …Mà không sao, các bạn hãy vỗ tay cho anh này nào! Mời anh tham gia với chúng em cho vui! Vỗ tay cổ vũ cho anh nào các bạn!!! Con bé chủ tịch vui ra mặt nói tiếp:
- Xin anh cho biết: Chính xác anh Si-won đẻ ở đâu?
- Anh xin trả lời: Anh biết chắc chắn anh Si-won đẻ ở LỖ …ỒN!!!
- Hahahahahahahahha, Ôi giời ôi! Đập con mèo nhà cái thằng này! Cả quán cười như vỡ chợ, thằng nào đang uống nước là phun mẹ nó ra, có ông ngã mẹ cả xuống đất…
Cả quán giờ đây cười lăn lộn, mặt con bé Chủ tịch nghệ ra, mồm há hốc, bon Fan anh Si-won cũng thế, im lặng như tờ. Thằng em mình chả cần lịch sự mẹ gì nữa tự tay giật lấy cái đĩa, gập cái poster lại nhét vào đít quần thản nhiên đi về! Con bé chủ tịch lập tức kêu các bạn thu dọn rồi cả Fan club Si-won nhanh chóng chạy ra khỏi quán, hình như nó khóc…
TSB mày! Hiếu con ơi!!
0 bình luận

Thơ: Viết cho ngày TẬN THẾ!Được tài trợ •

Nếu ngày mai không còn ai trên đời
Thì hôm nay rất nhiều điều phải nói
Riêng với tôi đó là một cơ hội
Để nói ra nhiều chuyện của riêng mình
Gọi cho mẹ chỉ để lặng thing
Nghe mẹ nói: Bên này mẹ KHỎE!
Nghe mẹ dặn: Cố gắng lên con nhé!
Nghe mẹ cười để biết mẹ BÌNH AN
Gọi cho thằng em để nghe nó phàn nàn
Rằng ngày xưa mình hay bắt nạt nó
Nhưng bây giờ thì đó là chuyện nhỏ
Tao với mày mãi mãi là anh em!
Gọi cho vợ rồi nói: Về sớm hơn!
Nhớ qua chợ chọn vài con MỰC!
Để anh sẽ mua thêm Bia với Lạc,
Vợ chồng mình sẽ XÕA bữa tối nay
Vì anh đi ăn nhậu bao ngày
Chưa lần nào ANH đưa VỢ đi cả!
( Đơn giản thôi chứ nếu mình mà nói:
Anh yêu em! Chắc vợ tưởng mình ĐIÊN
Rồi lại bảo: Chắc là ông hết tiền!
Nói như thế để VAY tôi thì phải??? )
Buổi tối mình sẽ ôm con gái
Để nghe con kể chuyện linh tinh
Chuyện ở lớp có cô giáo rất xinh
Rồi nó nói: Cô bảo bố có vợ! (CCMNR)
Đêm đi ngủ mình sẽ nằm ở giữa
Vợ 1 bên và con ở 1 bên
Để chẳng may TẬN THẾ lúc nửa đêm
Dẫu có chết chẳng có gì phải tiếc!
Nếu thế giới đã đến ngày hủy diệt
Sẽ chẳng còn gì ngoài 1 thứ: TÌNH YÊU!!!!
0 bình luận

Chuyện 4 Ô-Sin (Phân V)Được tài trợ •

Còn nữa, có hôm mình thấy ầm ầm ngoài hành lang, nhìn ra thấy khoảng 5 bà Ô-sin, bà Đại Ô-sin nhà mình đứng giữa cầm cuốn sổ trông như buổi đấu giá, bà đứng giữa dõng dạc đọc:

- Điểm 1: 2 vợ chồng 2 đứa con nhà chung cư 100 m vuông, thằng chồng hơi khó tính 1 chút, lương 2 triệu rưỡi bao ăn, con nào nhận?
- Bà để con nhà nó nhé, con đăng ký với bà từ quê rồi đấy! Một đứa nói.
- Bà để con nhận chứ, bà hứa với con rồi mà, bà còn nói …
- Im mẹ chúng mày mồm đi, cứ từ từ, có tất, con này làm! Mày mới ra biết đéo gì mà đòi với hỏi, từ từ!! Nghe tao đọc tiếp: nhà 2 vợ chồng, 1 ông bố chồng với 2 đứa con học ĐH cả, chỉ nấu cơm vài tắm rửa cho ông già 90 tuổi, nhà 5 tầng nhưng đã có người khác quét dọn, tháng 3 triệu, con nào nhận không???
- Ông già còn khỏe không bà?
- Khỏe thì khiến mày tắm làm đéo gì, hỏi ngu? Nào, con nào nhận??? Mẹ chúng mày chỉ giỏi ăn sẵn, lúc đói rã họng lại bà ơi với bà ời!!! Làm chưa ấm “lờ” đã đòi xin nghỉ về quê lại đòi lương cao! Hèn gì cái lũ chúng mày đéo ngóc đầu lên được? Thế tăng lương lên 3,5 triệu nhé!!!
- ĐỂ CON NHÀ NÓ BÀ ƠI! Con chuyên tắm cho ông bố chồng lú lẫn nhà con ở quê!
- ĐỂ TAO NHÀ NÀY, BÀ ƠI!! Con chăm người ốm bệnh viện suốt, rửa “chim” suốt ngày!!!
- CON CHỨ BÀ ƠI…. Ngày trước con phục vụ ông già liệt giường cả tháng trời, con vừa nghỉ là ông ấy chết ngay đấy!!!
- Đấy tổ sư chúng mày! Chỉ TIỀN, con này làm! Mà ông lão mày chăm trước làm sao ông chết ? Bà Đại Ô-sin hỏi.
- Con nghe nói con Ô-sin làm sau con rút cái ống thở của ông ấy đem đi rửa, khi đem vào thì ông ấy chết rồi, thế mới lạ!!!
- ĐIỂM THỨ 3…. Rồi những tiếng “ Để con nhà nó…” cứ tiếp tục vang lên.
Đấy, các bạn xem, nếu tất cả các bạn nghĩ CHÚNG TA là người chọn Ô-sin cho gia đình mình thì chúng ta nhầm. Chính bọn Ô-sin mới là người chọn CHÚNG TA! Rồi chuyện luân chuyển Ô-sin từ nhà này sang nhà kia là bình thường mà gia chủ đôi khi cứ tưởng là nhà có Ô-sin mới tốt hơn hẳn Ô-sin cũ. Chính bà Ô-sin kể với mình, có gia đình được bà Ô-sin môi giới cho 1 bà ế chồng khỏe mạnh chăm chỉ làm giúp việc, chỉ mỗi tội bà này nói luôn mồm, tọc mạch đủ chuyện. Chả là nhà này có ông nội ốm liệt nằm 1 chỗ, một hôm nhà có khách đến chơi, khách hỏi thăm ông nội nhà ấy:
- Ông có ăn được không hả 2 bác? Chủ nhà chưa kịp trả lời Ô-sin đã nói ngay:
- Úi giời! Trông thế mà ăn khỏe “nắm” ông ạ, cơm con đưa “nên” mồm là hút thun thút. Có hôm 4 bát bay như chơi, HỐC cho nắm vào rồi đánh DẮM thối um cả nhà bác ạ!!!
- Ấy, cô nói gì thế, để …. Chủ nhà cố cản…
- Để cháu kể cho, bà có chăm ông đâu mà bà đòi kể. Ông trông thế mà biết đấy, không “nẫn” đâu, hôm cháu tụt quần ông ra “nau” c…. ông còn xấu hổ “nấy” tay che đấy bác ạ! HÍ HÍ HÍ HÍ!!! 
Thế là nhà người ta giận quá, cho nghỉ ngay, đòi lại tiền môi giới rồi yêu cầu đổi người khác. Nói thật ra thì làm đếch có ai khác, bà Ô-sin ngay lập tức điều ngay 1 đứa từ nhà khác ít nói hơn 1 chút sang nhà kia, chuyển con bé tọc mạch về nhà này, thế là lại đâu vào đấy. Cứ xảy ra chuyện lại chuyển đổi, không khác cái vụ luân chuyên cave từ khu vực này sang khu vực kia. Cũ người mới ta mà!
Nhưng thôi, lan man về Ô-sin quá, quay lại gia đình mình thôi! Bà Ô-sin ở với gia đình mình được gần 1 năm bắt đầu có dấu hiệu nhờn thuốc, chỉ lo môi giới Ô-sin mà bỏ rơi công việc chính. Đầu tiên là liên tục đưa con bé đi khắp nơi để môi giới Ô-sin với bà, có hôm mình về nhà sớm không thấy con đâu, nhà cửa tanh bành, gọi điện cho bà ấy thì bà ấy bảo đang ở nhà người quen vì người ta đi chợ nên khóa cửa cả 2 bà cháu ở trong. Mình gần như phát khùng vì lo cho con, giận điên lên nhưng vẫn cố bình tĩnh hỏi:
- Bà bị nhốt ở đâu?
- Tôi không biết, gần nhà chú thôi!
- Bà tả cho cháu xem nào?
- Chú đi xống đường rồi rẽ trái, đến cái ngã 3 thì lại rẽ phải, qua cái chỗ có 3 bà đang đứng nói chuyện thì đi thẳng, à mà còn 2 bà thôi, 1 bà áo xanh vừa về rồi! Bà áo xanh đi về phía nhà chú đấy, chú cứ thấy bà áo xanh thì hỏi là bà ấy chỉ cho!
- Ối trời ôi! Bà chỉ đường thế thì ÔNG NỘI cháu cũng không tìm được! Bà đọc địa chỉ cho cháu chứ?
- Ở đây chả có ai mà hỏi địa chỉ! Hay chú vừa đi vừa hỏi nhà bà Tý, vợ ông Ngọ, có 2 đứa con là Mão và Dậu!
- Ối giời ôi! Con lạy bà, cái khu tập thể to tổ bố thế này lại toàn nhà tầng thì ai mà biết nhà ấy???
Cuối cùng, sau 1 tiếng sục sạo quanh cái khu tập thể rộng bát ngát ấy mới thấy 2 bà cháu. Mình giận đến mức bảo vợ cho bà ấy nghỉ ngay, lo nhất là đứa bé bị bà ấy đưa đi linh tinh, nói dại nhỡ có vấn đề gì thì ân hận cả đời. Nhưng vợ lại tiếc, lại căn dặn rồi bứt bà hứa nọ hứa kia rồi vẫn để bà ấy làm tiếp. Chắc vợ mình sợ cái trò luân chuyển! 
Nhưng càng ngày thì bà Ô-sin nhà mình càng đam mê kiếm tiền môi giới, có hôm mình về đến nhà lại không thấy bà ấy đâu, con bé thì gửi bên ông hàng xóm phụ tá 83 tuổi của bà. Mình càng hoảng, chỉ sợ chẳng may con bé mà bị “làm sao” thì đúng là có chết cũng không rửa hết tội của bố mẹ. Mình lại đòi đuổi, vợ lại tìm cách dàn hòa, rồi van xin mình bỏ qua, nào là bà ấy biết rồi, bà ấy không thế nữa đâu…. Mình thương vợ, lại bỏ qua!!!
Được hơn năm rưỡi, con bé cũng vào mẫu giáo, bà Ô-sin càng nhàn hơn, đã thế lương đã đòi tăng lên 3 triệu. MK, khác đếch gì kỹ sư mới ra trường, cả ngày đi chơi, chiều đón con bé, tối nấu bữa cơm, 8h vứt bát đũa đấy đi tập thể thao, thứ 7 và chủ nhật cả nhà về ngoại nên bà ấy tha hồ đi chơi. Đấy, khác đếch gì đi an dưỡng, ngoài lương chính 3 triệu ra mỗi tháng kiếm thêm được 5 triệu tiền môi giới, quá ổn còn gì! Rồi thỉnh thoảng lại còn thế này nữa mới chơi chứ:
- Tôi thiếu 2 triệu thì đủ mua 5 chỉ vàng, cô chú cho tôi tạm ứng trước nhé!
- Ối giời! Bà giàu hơn cháu rồi, cháu thiếu 10 triệu thì đủ mua 2 chỉ, bà cho cháu nợ 3 tháng tiền lương nhé ???
Rồi có hôm lại nói:
- Nhà cô chú có két sắt, cho tôi gửi 2 cây vàng nhé! Để ngoài tôi sợ mất!!!
Đấy, Ô-sin như thế đấy, có nhà ai có được Ô-sin như nhà mình chưa???Rồi đi ra đường thì gần như cả tổ dân phố lao vào mách:
- Ô-sin nhà mày có người yêu đấy, ông xe ôm kia kìa!
- Ô-sin nhà mày kinh nhỉ, đeo dây chuyền vàng cơ à!
- Ô-sin nhà mày đẹp hơn cả chủ, béo tốt hơn cả vợ chồng mày đấy!
- Hôm qua tao gặp Ô-sin nhà mày ở Lăng Bác đấy, đi với ông xe ôm!
Ối giời ôi! Xin các ông bà, để cho TÔI yên! Kệ mẹ Ô-sin nhà tôi! Dân Việt Nammình đúng là tuyệt vời, ngứa mắt mà không đi mách thì không chịu được. Mình thì cố chịu đựng, nhưng Ô-sin nhà mình tuyệt vời, càng ngày càng không coi gia đình mình ra gì, thích là làm, vì nhà này có dám đuổi tôi đâu??? Có hôm mình về nhà lúc 3h chiều thấy 1 mình bà ở nhà nhưng kéo rèm lại cho đỡ nắng rồi bật 6 bóng đèn tuýp (âm trần) lên đọc báo, điều hòa để 18 độ, trên người còn đắp thêm cái chăn trong khi ngoài trời 38 độ. Vãi đái với bà! Mình nói:
- Sao bà không mở cửa cho sáng, bật đèn làm gì cho tốn điện?
- Nắng lắm, tôi không chịu được!
- Ối giời! Sao bà không bật quạt thôi, bật điều hòa làm gì, tiền điện nhà mình 1,5 triệu 1 tháng đấy?
- Tôi vừa lau nhà, nóng quá bật lên 1 chút, định tắt thì chú về!
Nhưng có hôm mình về lúc 5h, cả nhà lạnh toát, điều hòa bật hết cỡ nhưng không có ai. MK thế này thì chết, mình gọi điện thoại cho bà ấy ngay lập tức:
- Bà đi chơi sao không tắt điều hòa?
- Tôi tắt rồi chứ, điều hòa nhà chú nó hỏng hay sao ý, nó tự …bật lên thì có???
Tối về, lúc ăn cơm mình nói lại, có cả vợ ngồi đấy thế là giãy đành đạch lên bảo: Chú vu oan cho tôi, tôi già nhưng chưa đến nỗi hay quên đâu!!! Rồi lăn ra khóc không ăn cơm, lấy quần áo đòi nghỉ việc. Mình quá giận, muốn cho nghỉ lắm rồi nhưng thấy vợ van nài an ủi bà ấy, lại thấy thương con bé không có ai đưa đón lại cố nhịn, nuốt cục tức vào họng…
Thế mà mình cũng nhịn được thêm mấy tháng nữa cơ đấy. Nhưng đến 1 ngày, người cho bà ấy nghỉ chính là VỢ mình! 
Chuyện là thế này, một hôm ông ngoại đi ngang qua nhà mình thì nhìn thấy con bé trông nhếch nha nhếch nhác, mồ hôi nhế nhại chơi 1 mình ở giữa sân nắng còn bà Ô-sin thì chống nạnh đứng buôn chuyện với mấy bà đồng nghiệp khác. Thế là gọi ngay cho vợ mình mắng cho 1 trận cái tội để Ô-sin làm loạn, chỉ lo kiếm tiền không lo cho nhà chủ. Vợ giận lắm, về nói với bà ấy:
- Ông nhà cháu thấy bà để con bé nhếch nhác mồ hôi đứng buôn chuyện đấy!
- Ông nhà cô nhìn nhầm rồi nhé, làm gì có chuyện ấy, cô đừng đổ điêu cho tôi!
Mình chỉ nói 1 câu:
- Bà có thấy ÔNG nào nhìn nhầm CHÁU không? Thế là bà ấy gào lên ngay:
- Cô chú không thích thì tôi nghỉ, tôi thiếu gì chỗ ….. hu hu hu hu
- Thôi, cháu chỉ nhắc bà thế, bà thông cảm, ông cháu xót con bé!!! Vợ lại an ủi.
Nhưng Ô-sin nhà mình hoành tráng, hôm sau gọi thẳng cho ông ngoại chất vấn luôn: 
- Ông nhìn thấy tôi ở chỗ nào? Ông nhìn thấy lúc nào? Ông có nhìn kỹ không?...
Ông ngoại là lãnh đạo trong quân đội, không nói câu gì. Đến cả tuần sau mới nói với vợ mình. Vợ không thấy nói thêm 1 câu nào nữa, CHO NGHỈ LUÔN!
Nhưng thật kỳ lạ, chính bà ấy lại van xin ở lại, xin không được lại hạ giá xuống 2,5 triệu 1 tháng, rồi lại bảo làm khuyến mại cho 1 tháng để sửa chữa lỗi lầm… Xin mãi không được tiếp tục viết thư dài 2 trang A4 để kể lể rồi gửi ông hàng xóm gửi tận tay vợ mình, chắc sợ mình xé!!!
Nhưng thật may là nhà có con em họ lên học Đại học, mặc dù nó phải học nhưng nói chung là không phải lo chuyện đưa đón cho con bé nữa. Nhưng điều tuyệt vời nhất là mình không phải nhịn như nhịn cơm sống nữa, tự nhiên thấy cuộc sống thanh thản hẳn! Ôi Ô-sin ơi! TÔI LẠY Ô –SIN !!!
0 bình luận

Chuyện 4 Ô-Sin (Phần IV)Được tài trợ •

Bà mặt BUỒN nghỉ về quê buổi sáng thì ngay chiều tối hôm ấy, vợ mình về nhà vứt vội cái túi lên sofa rồi gào lên: Em tìm được Ô-sin mới rồi, bà ấy hết hợp đồng, đang ở nhà cháu bà ấy gần đây, em đi PHỎNG VẤN!
Úi giời, Ô-sin giờ lại phải phỏng vấn cơ à, MK, cứ như tuyển nhân viên văn phòng. Mà thôi, việc của vợ nên mình cũng chỉ nói với theo:
- Em nhìn kỹ mặt bà ấy nhé, BUỒN quá là thôi ngay đấy!
- Vâng, anh yên tâm!
- Mà này!
- Gì nữa?
- Nếu mặt bà ấy VUI quá cũng thôi nhé! Khóc thì còn đỡ chứ cười nhiều là CHẾT SẶC đấy!!!
Khoảng nửa tiếng thấy vợ về, nhìn mặt vợ là biết kết quả rồi: MÉP ra tận mang tai! Cười ngoác từ cửa vào, vợ nói:
- Bà này ổn lắm anh ạ, to cao, khỏe mạnh, chuyên nghiệp, kinh nghiệm chăm trẻ con lại chuyên đào tạo Ô-sin nữa, may quá bà ấy rất thích nhà mình, ngày mai chuyển đồ đạc qua luôn!
- Chúc mừng em, thành công nhé! Hy vọng bà này ở lâu hơn 3 bà kia!!!
Thế là chiều tối hôm sau, mình vừa về bước chân vào nhà, đang lúi húi cởi đôi giầy ra tự nhiên thấy tối xầm lại, chưa kịp định thần thì nghe 1 tiếng nói (quát thì đúng hơn): CHÚ VỀ ĐẤY À!!!! Giật bắn co mình, suýt lăn mẹ nó ra đất, ngẩng đầu lên thấy 1 bà trông như con GẤU, cao phải gần 1,7m béo tròn, hèn gì nội lực thâm hậu thế? Bà này mà đóng phim cổ trang chắc cũng phải vào vai VÕ TẮC THIÊN!
- Ui giời ôi! Vâng! Chào bà, bà mới đến à!
- Vâng! Tôi làm việc cho nhà chú, có gì nhờ chú chỉ bảo nhé!
- Dạ! Không có gì đâu bà! Mà bà này, cạnh nhà mình có ông lão 83 tuổi đấy, bà cứ chào TO như thế nhiều khả năng khu tập thể lại có đám tang! Bà nói nhỏ thôi bà nhé!
- Vâng, chú thông cảm, tôi ở quê nói thế quen rồi, sửa dần dần!
Đúng theo lời vợ nói, bà này khoảng 60 tuổi làm Ô-sin chuyên nghiệp gần 10 năm nên nhà cửa đâu ra đấy: mặt mũi phúc hậu, thật thà, nấu ăn được, chăm bé tốt, sử dụng thành thạo mọi máy móc… Nhược điểm thì cứ từ từ nhé, có hết đấy! Nghe bà ấy tâm sự trước đây còn là giáo viên rồi chồng ghen không cho đi dạy, rồi bà kể:
- Hồi trẻ tôi xinh nhất HUYỆN, nom như ca sỹ THU HIỀN ấy, ông ấy ghen không cho tôi đi dạy!!!
Rồi bà ấy chìa ngay ảnh hồi trẻ cho xem! Ối giời ôi! Cháu lạy bà mất thôi, chắc bà nghĩ cháu chưa nhìn mặt Thu Hiền bao giờ không bằng, nói thật: trông bà như cô THU TIỀN! Nhưng mình chỉ dám nghĩ vậy thôi. Ăn cơm tối xong, vợ chồng đang xem phim, bà ấy chìa ngay ra 2 cuốn sổ dày cộp rồi nói:
- Đây, cô chú xem, tập này là tập thơ tôi làm, hàng trăm bài trong thời gian tôi làm giúp việc! Còn tập này, là Nhật ký của tôi, tôi viết từ hồi tôi ra Hà Nội. Chú đọc tập THƠ đi, còn cô, cô đọc Nhật ký nhé. Đọc hết rồi 2 người đổi cho nhau! Hay lắm đấy!
- Dạ vâng, bà cứ cất đi, rảnh vợ chồng cháu đọc, chứ vợ chồng cháu cũng bận lắm. Cám ơn bà!
Cháu đến lạy bà mất thôi, làm thơ viết nhật ký nữa, may mà bà không có Phây-buc chứ không thì chết với bà mất. Còn nữa, bà ấy hát suốt ngày, dậy sớm hát to tuyền bài nhạc đỏ của Thu Hiền. Nhiều lúc đang ngủ say thấy vợ hét tướng lên: Bà hát bé cho chúng cháu ngủ! Thế là bà ấy nói:
- Cô chú cũng tập dậy sớm đi, ngủ nhiều chóng chết lắm!
Tất nhiên chả có ai hoàn hảo, tìm được bà Ô-sin thế này là ổn lắm rồi, thế cho nên tính cách bà này hơi vấn đề 1 tý cũng chả sao, càng vui. Ở lâu mới biết bà này tính rất đồng bóng: thích khen giống THU HIỀN, thích khen xinh, thích văn nghệ văn gừng, thích oai, thích ăn diện, thích nịnh ….Ngoài ra bà ấy có 2 yêu cầu đặc biệt: 8h tối đi tập thể thao và được làm dịch vụ môi giới Ô-sin nhưng không làm ảnh hưởng đến việc nhà.
Ông hàng xóm (chuyên ngành phim XXX) thì khỏi nói, mừng ra mặt, chuyên đứng rình hành lang đợi bà Ô-sin đi đổ rác để hỏi thăm. Vợ mình lo ông ý quấy rối bà ấy nghỉ như bà trước thì căng. Đợi lúc ăn cơm, vợ mình mới nói:
- Bà cẩn thận ông L hàng xóm bà nhé, ông ấy hay ghẹo lắm!
- Ôi giời chú cứ lo xa! Ông ấy tôi sợ gì! Ông ấy chả ghẹo đâu, vỗ mông tôi suốt đấy!
- Ối giời ôi! Bà…bà.. thấy thế nào, ôi chết, nhầm! Bà làm thế nào???
- Tôi kệ, cho vỗ thoải mái, tôi bảo: Ông thích em cho ông vỗ thoải mái, mông em thì còn gì là MÔNG nữa đâu ông ơi!
- Hahahahha! Cháu phục bà đấy! Mình nói.
Nhưng đâu chỉ mình mình phục bà ấy đâu, ông hàng xóm còn phục gấp đôi mình, sống với mình bao năm chưa bao giờ ông lại tốt đến thế, qua nhà chơi liên tục, chủ yếu để ngắm bà Ô-sin! Căng thật, chết mẹ, có khi ông ấy yêu bà lão nhà mình cũng nên. Sáng sớm, mình đang ngồi toa-lét, mặt nhăn như khỉ vì tối qua ăn mấy quả ổi xanh, thế là nghe lỏm được câu chuyện của ông hàng xóm với bà Ô-sin, ông hàng xóm nói trước:
- Mình đi đâu về thế!
- Em đi mua thức ăn cho nhà cô chú!
- Mình đọc xong mấy tờ báo “Đang yêu” chưa? (nhờ ông mà mình biết có cái báo loại này, mình cũng hay đọc ké của bà)
- Em đọc xong rồi, tý e mang sang ông cho em mượn số mới nhé!
- Thế mình thấy hay không!
- Em toàn thấy yêu với đương, giờ già rồi, đọc cho vui thôi!
- Mình mà già à, mình trông như 40 thôi, xinh phết đấy!!!
(MK! Ông có để cho con ỉa không ông ơi!)
- Ông cứ trêu em!!!
- Anh mang cho mình mượn tiểu thuyết nhé!
- Truyện gì thế ông?
- Truyện tình yêu hay lắm, yêu như thế mới là yêu chứ em, truyện của Nhật em ạ!
(MK, lại NHẬT, hết phim rồi lại truyện hả ÔNG???)
- Ông cứ vòng vo, truyện gì thế ông?
- RỪNG NAUY!
(Á! Á! ÔI TRỜI ĐẤT ÔI! Lạy ông mất thôi, ông làm con phọt mẹ nó cả…., ông mà chữa táo bón thì nhất nước mình mất! Cho Ô-sin mượn Rừng Nauy thì ông xứng đáng là Sư phụ con)
Thế là đỡ phải lo ông hàng xóm, giờ ông là phụ tá của Ô-sin nhà mình. Từ hồi bà Ô-sin ngoại hạng này đến ở, hàng xóm lại tưởng mẹ vợ mình, chả ai nghĩ là Ô-sin. Cũng đúng thôi, Ô-sin gì mà quần áo sa-tanh bóng loáng, túi xách Gucci hàng Fake, tóc nhuộm đen nhánh, 2 tay 2 điện thoại… không những thế thứ 7 hoặc CN bà làm nguyên bộ áo dài nhung đi Chùa như mệnh phụ phu nhân. Bực nhất là bà ấy gọi điên thoại liên tục, môi giới Ô-sin ấy mà, hết gọi cho Ô-sin thỏa thuận lại goi cho nhà chủ để lấy tiền môi giới. Mà bà ấy nói to, gào lên trên điện thoại bất kế giờ giấc làm nhiều người tưởng nhà mình cãi nhau! Rồi bà ấy lấy luôn cái hành lang ngoài nhà mình làm điểm tập kết Ô-sin, vì vậy nhiều khi cũng nghe lỏm được vài chuyện kỳ lạ trong cái thế giới Ô-sin đầy thị phi phức tạp ấy. Hôm ấy mình nghe được chuyện thế này, bà Ô-sin nhà mình nói với 1 con bé giúp việc mới lên:
- Thế mày nghĩ kỹ chưa, mày có đi làm cho nhà ấy không?
- Nhà nóa TOA không bà?
- Ừ thì 4 tầng, mỗi tầng khoảng 50 m vuông thôi!
- TOA thế cháu không “nầm” đâu, nhà “nhỏa” cháu mứi “nầm” được chứ, TOA thế cháu “nau” nhà sụn mịe NƯNG chiết toi!
- Thế nhà 50 mét vuông, 2 vợ chồng 1 đứa con với 1 bà cụ già mày có làm không?
- Úi giời, cóa CỤ GIÀ à! Khóa tính nắm, cháu chịu thôi!
- Mẹ cái con này! Còn 1 điểm nữa, nhà chung cư 70 mét vuông, 2 vợ chồng, 2 đứa con, đứa bé 6 tháng, đứa lớn 4 tuổi, mày có làm không?
- Bọn trẻ cóa nghịch không bà, nghich cháu không nầm được đâu?
- Mẹ mày, đứa bé thì biết gì mà nghịch, đứa lớn nó đi mẫu giáo chiều mới về!
- Tầng mấy hử bà?
- Tầng 20, có thang máy mày lo gì?
- Úi giời, tầng 20 không khí noãng nắm, cháu không thở được đâu?
- Ôi tiên sư bố cái con này? Mày định thế nào, mày định làm nhà như thế nào???
- Cháu nà cháu muốn như nhà bà đang nầm nầy nầy! 2 vợ chồng với đứa con, nhà vừa phải!
- Ơ cái tổ sư mày! Mày đang làm cho nhà như thế tự nhiên mày nghỉ, rồi mày lại đòi là sao???
- Nhưng nhà ấy ló lấu cơm nhão quá, cháu ăn không được! Thằng chồng nại ngáy to cháu không ngủ được, đã thế con vợ suốt ngày ăn cá “dán”, cháu bị dị ứng với mùi cá không chịu được!
- ÔI GIỜI ÔI! Tổ sư bố chúng mày! CHÚNG MÀY ĐI GIÚP VIỆC HAY ĐI AN DƯỠNG ĐẤY HẢ????

0 bình luận

Chuyện 4 Ô-sin (Phần III)Được tài trợ •

Thú  thật với các bạn, cứ nhìn Ô-sin nhà thằng em mình mà phát thèm, chỉ mong vợ mình NGHĨ được như vợ nó: chọn Ô-sin toàn 16 tuổi lại phải xinh mới được làm, kệ cha thằng chồng nuốt nước bọt cả ngày. Một lần mấy anh em đến nhà thăm con nhà nó đầy tháng, bấm chuông 1 lúc có con bé ra mở cửa làm cho 5 anh em mắt như đèn pha Ô-tô. Trời, con bé trắng bóc, tròn lẳn, vòng 3 với vòng 2 nó trông như 4 quả bóng, vãi đái thật. Thế là vào nhà chả ông nào hỏi thăm con gái thằng em chỉ chăm chăm hỏi thăm con bé kia là ai? Có phải em vợ mày không???
            Thằng em mặt nó VÊNH ngược lên trần nhà (chắc để nước bọt nó không vãi ra thảm) rồi nó chốt 1 câu: Ô-sin nhà e!!!!
            Ối giời ôi, MK, Cái lề gì thốn???? Ô... Ô ...Ô ...SIN Á???? Mồm ông nào ông đấy há hốc ra, ông em phải nói: 
            - Thôi các anh uống nước rồi ngậm mẹ nó mồm vào cho em nó đỡ kinh! Nó còn bé, các anh quan tâm làm gì???
            - Bé cái tổ sư mày??? Mày thấy nó bé chỗ nào? Chỗ nào????
            Thế là các ông bác tranh thủ hỏi thăm:
-          Cháu quê ở đâu?
-          Dạ, cháu quê Phú Thọ!
-          Ôi, cùng quê chú đấy?
-          Chú ở đâu ạ?
-          Chú ở ..ở …Đền Hùng! Hehehehe
-          Chú cứ đùa cháu!
-          Thế ở quê mùa này là mùa GẶT cháu nhi?
-          Ôi! hi hi hi! Quê cháu còn chưa CẤY thì gặt cái gì?
-          Ơ! Chú tưởng gặt với cấy cùng nhau chứ cháu nhỉ???
-          Cùng cái TIÊN SƯ MÀY! Gặt là lúc mày ĐẺ CON, còn CẤY là lúc mày rửa XÚC XÍCH, khác nhau đây thằng NGU!!!
            Đấy, suýt nữa các bố nhảy vào đánh nhau chỉ vì hỏi thăm Ô-sin nhà người ta có NHỤC không cơ chứ! Con bé này rất hay, nó đặt cả nick name cho thằng em mình: anh Th “hâm”! Nghe rất tình cảm, chứ đâu như Ô-sin nhà mình! Thôi, quay lại Ô-sin nhà mình, chuyện Ô-sin nhà này để tự vợ chồng nó tự kể!
            Bà này gần 50 tuổi, hoàn cảnh rất éo le: không chồng, không con lại nuôi mẹ già 80 tuổi. Tuy già nhưng được cái cũng sạch sẽ, chăm chỉ và đã có kinh nghiệm làm Ô-sin nhiều năm. Chỉ có điều nhìn mặt bà ấy thì bất ký ai đang VUI thế nào cũng BUỒN ngay. Kỳ lạ thật, mặt bà ấy lúc nào cũng như đưa đám, buồn thê thảm. Trông bà ấy mình cứ tưởng tượng ra nhân vật TỬ THẦN THỰC TỬ trong Harry Porter, gặp ai cũng hút hết niềm hạnh phúc! Nhìn lâu chắc chắn 100% ai cũng òa khóc mặc dù chẳng có lý do gì! Con bé nhà mình chẳng hạn, gặp là nó khóc ngay cứ như gặp ngáo ộp. Mình cứng rắn hơn, nhưng cũng chả dám nhìn vào mặt bà ấy, ăn cơm cứ phải nhìn vào cái Tivi, chỉ sợ nhìn sang mặt bà ấy nước mắt lại túa ra không ăn nổi cơm.
            Nói chung là bà này làm việc chăm chỉ, nhà cửa sạch sẽ, nấu ăn cũng tạm được, mà như thế là mãn nguyện rồi. Tuy nhiên bà ấy làm được hơn 1 tuần mà không khí gia đình như đưa đám, ai cũng trông rất buồn, đi lại VẬT VỜ như cái bóng. Xem phim Hàn Quốc trên tivi có cảnh nào xúc động 1 chút là cả nhà khóc như mưa cứ như UNG THƯ đến nơi rồi. Mà nào chỉ riêng gia đình mình, bà tổ trưởng đến thu tiền cũng bị ảnh hưởng luôn. Vào thu tiền ủng hộ đồng bào lũ lụt, nhìn không khí gia đình trang nghiêm quá, bà ấy cũng hoảng hỏi:
-          Nhà mình có chuyện gì à?
-          Có gì đâu bà! Hic hic!!! Vợ trả lời.
-          Thế cho cô thu tiền ủng hộ đồng bào lũ lụt! xịt xịt!!
-          Khổ thê cô nhỉ, lũ lụt chết bao người cháu thương quá! Hu hu hu! Vợ mình bắt đầu khóc
-          Ừ cháu ơi! Hu hu hu! Tôi lắm cháu ạ, Ôi giời ôi, mất hết nhà cửa, hu hu hu, Thương lắm hu hu hu! Bà tổ trưởng òa lên khóc theo.
-          Nhà cháu cũng bị lụt cô ạ! Hu hu hu! Cháu lo mẹ cháu quá cô ơi! Hu hu hu ! Ô-sin mình khóc tiếp. Rồi con bé nhà mình thấy mẹ nó khóc cũng khóc um lên. Căng thật????
-          Cô cho cháu đóng 100k cố nhé! Hu hu hu!
-          Hu hu hu! Có người đóng 1000k đấy cháu! Hu hu hu!
-          Ôi trời ôi! Hu hu hu! Thế cô cho cháu đóng 2000k nhé! Hu hu hu
-          Có người đóng 10.000 k đấy cháu! Hu hu hu!
-          ÔI GIỜI ÔI! Hu hu hu! Vậy cô cho….
-          THÔI, NÍN NGAY! Mình gào lên: Đóng 100 k ngay không tôi bán cái nhà này làm từ thiện bây giờ!
            Đấy, thế rồi bà tổ trưởng xúc động đến nỗi gần như không đi được, khốn khổ, bà vừa đi vừa khóc. Cả khu tập thể không hiểu sao bà tổ trưởng đi thu tiền mà như đi đám ma thế không biết, khóc ngất lên ngất xuống. Cả nhà mình cũng thế, nức nở cả tiếng đồng hồ, căng thật. Không ổn rồi, mình nghĩ thế này thì căng quá, phải thay đổi thôi! Định bàn với vợ ai ngờ vợ nói trước: em kiếm được 1 bà thay cho bà này rồi anh ạ, bà này làm thì được nhưng không chăm con bé được, nó cứ nhìn bà ấy là nó khóc, em nhìn bà ấy em cũng khóc, chả hiểu thế nào?

            Thế là chốt, thay Ô-sin!!!
0 bình luận

Chuyện 4 Ô-Sin! (Phần II)Được tài trợ •

Rồi cũng chỉ một tuần sau, nhà lại có Ô-sin mới. Bà này đặc biệt nhất là cách đến và đi của bà đều do yếu tố khách quan ảnh hưởng! Nghe bà ấy nói, trước đây ở quê cũng khá giả, nhưng làm ăn thất bát nên phải trốn lên Hà Nội lánh nợ. Trông gầy gò nhưng có vẻ nhanh nhẹn sạch sẽ, mặt mũi trông cũng sáng sủa, thế là cũng may rồi. Vợ mình mừng ra mặt, tìm được Ô-sin mà cứ như hôm mình đến Ăn hỏi, mồm ngoác ra cười suốt làm chồng mấy lần phải lấy tay đóng lại không khéo người ngoài tưởng vợ bị TÂM THẦN. Nhưng người mừng nhất không phải vợ mình mà chính là ông lão hàng xóm…
            Bà này có vẻ ổn hơn, tiếp thu nhanh nên 1 tuần sau là nhà cửa có vẻ đi vào khuôn khổ, vợ mừng lắm bảo với mình:
-          Cứ thế này hết tháng em không phải về nhà buổi trưa nữa!
            Mình cũng mừng, không ngờ tìm được Ô-sin mà gia đình hạnh phúc hơn hẳn, thế mới lạ. Nhưng đời không như mơ, được 2 tuần bà tổ trưởng thông báo Ô-sin nhà mình vứt rác không đúng nơi quy định gây ô nhiễm môi trường. Hóa ra tối bà ấy đi đổ rác, lẽ ra phải vứt xuống đường thì bà vứt ngay cầu thang. Còn nữa, tiền điện thoại cố định bình thường có 40k/tháng thì tháng này tăng lên 300k toàn cuộc gọi về Bắc Giang quê bà. Hai vợ chồng cũng chỉ dám nhắc nhở, sợ bà ấy giận bỏ về thì chết. Nhưng Ô-sin được cái giỏi cãi, chối bay chối biến; nào là tôi vứt rác xuống đường mà, nào là tôi có gọi về quê bao giờ đâu?... Thế là lại phải chỉ cho bà ấy thấy rác nhà mình có những cái mà chỉ riêng nhà mình mới có: đó là BỈM toàn cứt trẻ em. Rồi cuộc gọi có cả địa chỉ và ngày giờ gọi mà lúc đó chỉ có bà với con bé tuổi rưỡi ở nhà, mà con bé ấy thì nó chưa biết nói và chắc chắn nó không có bạn bè hay người thân trên Bắc Giang được… Thế mà vẫn tỏ thái độ không bằng lòng, mặt cứ xị xuống kêu: Tôi nhớ nhà! Làm vợ lại hốt hoảng dắt ra chợ mua quần áo mới rồi quà gửi về quê.
            Được 1 tháng có vẻ cũng ổn thì một hôm đang ăn cơm thấy bà ấy nói lấp lửng: ông L hàng xóm ông ấy cứ làm sao ây cô chú nhỉ????
            Đến đây phải nói qua về ông hàng xóm. Ông hàng xóm nhà mình năm đấy 83 tuổi, có 2 vợ, vợ cả lấy từ hồi ông ấy 13 tuổi và hơn ông ấy khoảng 7 tuổi có với nhau 4 đứa con và sống ở quê. Sau này ông ấy thoát ly theo Kách Mệnh rồi công tác ở Hà Nội và lấy 1 bà cùng cơ quan chồng mất, cũng có 3 đứa con riêng. Hai ông bà sống với nhau có 1 đứa con trai năm ấy 23 tuổi đang du học ở nước ngoài. Tóm lại ông bà có 8 đứa con, 7 riêng và 1 chung. Ông hàng xóm có 1 tính cách đặc biệt, vì thế ông ấy có biệt danh là L “dê”. Về già ông càng phát huy mạnh, đó là ông rất thích xem phim Xem Xong Xóa (XXX), mà lại chỉ thích phim Nhật thế mới lạ chứ! Thì các bạn biết đấy, phim Nhật có đặc điểm là “làm” thì ít mà “hò hét” thì nhiều. Ông hàng xóm nhà mình lại nặng tai, xem phim XXX mà ông cứ cho tiếng to nhất, rồi đóng cửa vào cho hàng xóm không nghe thấy. Đấy là ông ấy tưởng thế, chứ cả tổ dân phố nghe rõ mồn một. Khốn khổ bà tổ trưởng phải nhờ mình nói với ông ấy để vặn nhỏ lại vì bản thân bà cũng không biết góp ý thế nào??? Mình đành phải đập cửa gọi ông ra. Ông hỏi ngay:
-          Có chuyện gì thế chú?
-          Ông xem phim gì thế? Mình hỏi.
-          Cái gì cơ, cháu nói sang tai này cho ông nhé, chả nghe thấy gì cả!
-          ÔNG XEM CÁI GÌ MÀ MỞ TO THẾ? Mình gào lên.
-          À, ừ.. thì là.. thì… phim tâm lý Hàn Quốc ấy mà!!!
-          Vâng, ông giúp cháu cho nhỏ cái tiếng đi nhé, không thì hàng xóm người ta lại tưởng ông đánh bà. Khiếp phim tâm lý của ông nó chỉ nói mỗi câu “ OH, OH...” thế thì hiểu thế nào được???
-          Ôi thôi chết, bỏ mẹ tôi rồi, để ông cho nhỏ ngay, chết tôi không cơ chứ…Có ai nghe được không hả cháu???
-          Chỉ người Điếc mới không nghe được ông ạ! Mình gào lên.
            Chưa hết đâu, xem phim chán ông lại ngứa chân ngứa tay, mà ở tuổi ấy lại chủ yếu là ngứa tay vì chân hầu như chỉ để đi lại với bài tiết! Thế là nhân tiện có bà Ô-sin nhà mình ông thực hành ngay: gặp đi chợ thì vuốt má, gặp đi đổ rác thì vỗ mông, gặp ngoài hành lang thì bóp…..mà thôi, không nên nói ra thì hơn. Thế là bà Ô-sin nhà mình gần như bị stress, gặp ông ấy ở đâu là ôm chặt vài thứ cần thiết rồi chạy.
            Căng thật, cứ đà này bà ấy nghỉ bố nó mất thì chết nhà mình. Vợ lo lắm, ngày nào cũng nhắc:
-          Anh phải nói với ông ấy đi, bà ấy mà nghỉ là nhà mình gay đấy!
-          Thế theo em, anh nói thế nào? Không lẽ lại nói thẳng vào mặt ông ấy: ông đừng sờ Mông Ô-sin nhà cháu nữa à??? Mà có bắt được quả tang đâu???
-          Tùy anh, muốn nói thế nào thì nói, miễm là để bà ấy yên cho em nhờ!
            Thế là đợi hôm thuận tiện, mình gọi ông sang nhà nói chuyện. Mình bảo ngay, KHÔNG CẦN VÒNG VO:
-          Ông ạ! Sự thể là thế này, bà Ô-sin nhà cháu cũng thích ông, mà ông toàn vỗ mông với bẹo má, cháu thấy bà ý không bằng lòng đâu! Hay mai cháu bố trí cho ông với bà ý gặp riêng rồi … “ấy” luôn ông nhé???
-          Ối chết, sao chú lại nói thế! Tôi già rồi, mà nói dại nếu vợ tôi biết thì chết! Ai lại làm thế hả chú???
-          Ông ngại gì! Cháu không nói có ai biết đâu? Ông cứ mạnh dạn lên, sợ gì???
-          Ôi chết, xin chú, thôi! Từ nay tôi không làm thế nữa! Chú nhỉ???
-          Vâng! Cám ơn ông! Thế ông nhé, giờ mà ông vỗ thêm cái nào nữa là phải “ấy” luôn đấy ông nhé!
-          Vâng, xin chú, tôi về!!!
            Chưa xong đâu các bạn ạ! Giờ ông không vỗ nữa, mà ông BUÔNG LỜI ONG BƯỚM: Gặp cầu thang “ Anh nhớ mình quá”, gặp đổ rác “ Mình xinh thế”, gặp hành lang “ cho anh Hôn cái nhé”! Được thêm 1 tháng nữa, một hôm Ô-sin nhà mình nói:
-          Cô chú cho tôi về 2 hôm, thằng út nhà tôi chuẩn bị cưới vợ, tôi về làm đám dạm ngõ rồi lên ngay!
-          Vâng! Bà về rồi lên ngay bà nhé!
            Bà Ô-sin về cả tuần chả thấy lên, vợ gọi điện chỉ thấy ò í e, gọi cố định lần nào cũng ông chồng nghe rồi bảo vợ đi ăn cỗ chưa về. Thế là mất toi Ô-sin, nhục không cơ chứ??? Tất cả là tại lão HÀNG XÓM, lý do chả đâu vào đâu! MK!
            Đến bây giờ mình cũng không hiểu bà Ô-sin nhà mình có cái gì mà ông hàng xóm lại thích vỗ mông thế? Vì bà ấy gầy đét, trông toàn da với xương, nom chả có tý gì của PHỤ NỮ cả thế mà sao ông ấy lại thích mới lạ??? Sau này thì mình nhận ra 1 điều khi nhìn vào tay ông ấy, trông nó khẳng khiu cũng toàn da với xương, mình nhận ra rằng: ông hàng xóm thích vỗ mông bà Ô-sin là do nó VỪA TAY!!! Mẹ kiếp, hóa ra Tay ông ấy lại hại đến sinh hoạt cả nhà mình! Đến là NHỤC!

            Vợ lại đưa con về ngoại, mình lại tự do như trai tân, nhưng cũng chỉ được 1 tháng. Nhà lại có Ô-sin mới!!!!
0 bình luận

Chuyện 4 Ô-Sin ( Phần I)Được tài trợ •

Cách đây 4 năm, bắt đầu từ khi vợ chuẩn bị sinh em bé, nhu cầu tuyển Ô-Sin để gánh bớt trọng trách gia đình cho bà vợ của mình trở thành đề tài trong suốt một thời gian. Vợ gần như lúc nào cũng sôi sục công tác tìm kiếm, hết gọi về quê ngoại quê nội, hỏi han bạn bè, đăng tin lên Blog (lúc đó hình như chưa có Fb), rồi status Yahoo luôn ở trạng thái: Cần tuyển Ô-Sin gấp! Khiếp, cứ như thiếu Ô-Sin thì vợ chồng nhà này không thể sống với nhau được. Bình thường thì kiếm cũng dễ thôi, nhưng với điều kiện do bà vợ mình đặt ra thì hơi bị khó, thế này nhé:

- Phải già hơn 40 tuổi (Do đọc mục Tâm sự trên VNexpress xuất hiện quá nhiều ông ngoại tình với Ô-Sin mà thực tế toàn do bọn nhà báo rỗi việc tự viết rồi tự cmt để câu khách, TSB chúng nó làm các bà vợ mất hết niềm tin!)
- Phải biết chăm em bé
- Phải khỏe mạnh (mục 3 nó lại ngược với mục 1)
- Phải sạch sẽ
Nhưng thực tế thì khác, đặt điều kiện thì dễ nhưng tìm X để thỏa mãn điều kiện mới khó. Tìm mãi chả được ai, vợ đưa luôn con về nhà ngoại; thế là mình lại như trai tân, tối qua nhà ngoại ăn cơm chơi với con rồi đêm lại về nhà ngủ 1 mình. Cuộc sống như mơ cũng chỉ kéo dài được hơn 1 năm, khi con gái được 1 tuổi vợ gấp rút tuyển Ô-sin đồng thời chỉ giữ lại duy nhất điều kiện số 1. Cuối cùng vợ cũng đưa về nhà 1 bà, phải gọi là CỤ thì đúng hơn, 63 tuổi trông quắt queo như quả táo tàu ngâm thuốc bắc, mới ở quê ra làm thêm vì ở nông thôn cũng chả còn việc gì làm ra tiền. Mình hoảng quá hỏi vợ:
- Em thuê bà già thế liệu có đủ sức khỏe để trông con bé nhà mình không, nói dại, nhỡ bà ấy mà ĐỘT TỬ ở nhà mình thì rõ là NHỤC!
Vợ gạt ngay:
- Tạm thời thế đã, kiếm được thì thay sau, em phải về ở với anh chứ để anh lông bông em không yên tâm, mất chồng như chơi, bao nhiêu vụ trên VNexpress kia kìa anh không đọc à??? (TSB bọn báo lá cải)
Thế là nhà có Ô-Sin, nhưng cũng chả hiểu sao, từ ngày có Ô-Sin vợ mình còn bận gấp đôi. Sáng dậy sớm dạy Ô-sin cách pha sữa, rửa bình, thay bỉm, vệ sinh … rồi chạy đi làm. Trưa lao về nhà kiểm tra, nấu ăn cho mấy bà cháu …. Chiều về sớm dạy nấu ăn, cách sử dụng bếp ga, máy giặt … Nói chung là tương đối vất vả so với lúc chưa có Ô-Sin. Được cái Ô-Sin nhà mình tiếp thu tuyệt vời, vợ nói cái gì nghe hết nhưng chả hiểu gì chỉ cười, vợ mình gần như phát khùng. Tuyệt vời hơn Ô-sin làm cái gì cũng chậm, cũng đúng thôi 63 tuổi thì nhanh mới lạ. Trông bà ấy phơi quần áo mà sốt hết cả ruột, toàn quần áo tre con bé tý ti mà bà ấy làm như phim quay chậm, cứ thế này hết cả buổi sáng không xong cái đống quần áo, vợ lại lao vào phơi cùng. Có cái máy giặt đặt hết chế độ chỉ việc bỏ quần áo vào bấm nút GIẶT (tiếng Việt nhé) mà không thể làm nổi vì toàn quên bấm nút BÂT/TẮT. Còn nữa, ngồi ăn cơm cả 2 vợ chồng phải thay nhau gắp không thì bà ấy chỉ ăn cơm không, nói không biết bao nhiêu lần là bà cứ ăn thoải mái, đừng ngại nhưng chỉ gắp được 2 miếng rau rồi lại ăn cơm không thế mới tài. Rồi thì bà Ô-Sin sinh hoạt y như ở quê, bạ đâu vứt đấy, bỉm thay ra vứt vào góc nhà, tăm cắm vào lọ hoa (cho nó nghệ thuật), quần áo cuộn tròn để đầu giường chả biết bẩn hay sạch… Có Ô-sin mà 2 vợ chồng còn vất vả hơn khi chưa có vì bây giờ còn phải chăm sóc cả Ô-sin. Gần 2 tháng trời mà mọi công tác huấn luyện vẫn dẫm chân tại chỗ, toàn vợ làm mẫu xong rồi lại làm nốt hộ Ô-Sin. Nhìn cổ vợ thấy hình như nó dài ra thêm 2 cm, mình cũng hoảng, kiểu này được 1 năm chắc vợ đi quảng cáo cho Sữa Anfa A+ thay cho con Hươu cao cổ cũng nên!
Rồi có hôm mình về nhà, nhìn mặt bà Ô-sin ra mở cửa mình giật bắn cả mình, trán bà ấy mọc cái sừng to tướng chả hiểu đập đầu vào đâu. Mình hỏi:
- Trán bà làm sao thế kia?
- Con bé nhà chú nó đập vào đấy!
- Trời! Nó có tuổi rưỡi làm sao mà đập được vào trán bà?
- Tôi nằm dưới đất nó cầm cái Ô tô nó đập vào!
Hóa ra bà ấy ngủ quên, con bé ngồi nghịch ô tô rồi đập luôn vào mặt bà lão đang ngủ. Khốn khổ, đành an ủi bà ấy:
- Hay bà kiểm tra xem Ông ở nhà có NGOẠI TÌNH không chứ cháu thấy Sừng bà nó to lên trông thấy đấy!
Chưa hết đâu, bà Ô-sin nhà mình còn bị bệnh mất ngủ vì hay nhớ nhà. Đêm mình dạy đi wc, đang mắt nhắm mắt mở đi ra phòng khách nhìn thấy 1 cái bóng đen to tướng trên cửa sổ giật bắn mình (suýt phọt mẹ nó cả c…!). Định thần lại hóa ra Ô-sin đang ôm cái cửa sổ nhìn người tập thể thao rồi sụt sịt khóc. Hoảng quá mình hỏi:
- Úi giời ôi, sao bà lại ngồi đây dọa cháu thế?
- Tôi không ngủ được, tôi nhớ nhà quá, hay cô chú cho tôi về ít hôm?
Rồi được vài hôm nữa thì bà ấy ốm, ho suốt, 2 vợ chồng hoảng quá sợ bà ấy lây cho con bé thì khổ. Nói dại chẳng may bà ấy có mệnh hệ gì thì còn NHỤC nữa, thế là OK, thanh toán tiền cho thêm tiền tàu xe rồi tiễn bà ra ga. Khỏi phải nói bà Ô-sin mừng thế nào, bà đi mà như chạy, chắc bà không biết 1 điều rằng, VỢ mình còn mừng gấp đôi bà!

0 bình luận

ANH KHÁC HAY MẮT EM LÁC!Được tài trợ •

    Trong cuộc sống gia đình, đặc biệt là sau khi đã có con, đa số các bà vợ (trong đó có vợ mình) thường xuyên than vãn 1 câu rất kinh điển: Sao bây giờ anh KHÁC quá! Thực tế thì chúng tôi chả khác cái gì, có các bà khác thì có! Thế này nhé:
     Ví dụ như vợ mình vẫn bảo: Sao hồi yêu nhau anh chiều chuộng em thế, chẳng bù cho bây giờ! Úi giời ôi, có đi có lại cả thôi, bà xem lại bà xem, hồi yêu nhau đến nhà mình chơi thấy mình là quần áo lao ngay đến: Anh để em là cho, ở nhà em toàn là quần áo cho bố em, mấy đứa em nó là 2 li bố em không cho là (dìm hàng cô em ở nhà)! Thế mà cưới xong, mình  bảo:
- Em là cho a cái quần nhé!
- Em đi làm về mệt lắm, với lại em là đồ nam không quen!
- Thế sao ngày trước cô bảo cô toàn là cho bố cô vì em cô hay là thành 2 li!
- Vâng, nhưng em là thì nó thành …3 li!
    Ô hô, giờ thì muộn rồi nhé! Nhục chưa! Đã thế thấy chồng là quần áo thì tranh thủ dúi thêm mấy cái váy: Anh tiện tay là luôn cho em cái này! Tuyệt vời, giờ cô lại nghĩ tôi biết là cả váy cơ đấy, mà tiện tay thì cô mang nốt áo dây với váy xếp ly ra đây tôi là 3 li luôn cho!
    Còn nữa, trước khi cưới mình bảo: Chiều anh hay đi đá bóng lắm đấy! Vâng ạ, anh đi đá bóng với thể thao thì tốt chứ sao, vợ nào chả muốn chồng khỏe (ối giời, lại còn nháy mắt!). Nghe mát hết cả mề, thế mà cưới xong chưa kịp hết đau quai hàm vì nhe răng chụp ảnh cưới, vừa xách đôi giày đá bóng đã chất vấn:
 - Anh đi đâu đấy?
 - Ô hay, đá bóng chứ đi đâu, không thấy anh đi giày à?
 - Mấy giờ anh về?
 - Đá xong anh về ngay!
 - Thế em ở nhà 1 mình à?????
 - Em cứ gọi hàng xóm sang cho nó nhiều ….mình!
 - Anh yêu bóng đá hơn cả em rồi!
 - Ôi giời đất ôi, thế em có định cho anh đi đá bóng không? Thôi được rồi, có thể anh không yêu em bằng bóng đá, nhưng chắc chắn anh yêu em hơn bóng rổ, bóng bàn, bóng chày, bóng bầu … dục, tennis, cầu lông, Ủ su, đấm bốc, vật tự do,…. được chưa?
     Có hôm trả lời hết các câu hỏi của vợ, ra đến sân thấy đồng đội ngồi uống bia hết cụ chúng nó rồi, nhiều thằng nó lại mát mẻ: Lần sau, mày nên trả lời bằng... văn bản! Đấy, ai khác???
     Một số bà vợ lại rất chủ quan, cứ nghĩ là cưới xong rồi thì bằng “tình yêu của mình” hoặc sự “mềm mỏng của mình” hay “sự cương quyết mà nữ tính của mình” …đại loại thế thì sẽ thay đổi được anh ấy. Đó là 1 suy nghĩ vô cùng ngớ ngẩn, nói cho các bà rõ: Chúng tôi không bao giờ thay đổi vì bất cứ lý do gì!
     Mình có thằng bạn (vẫn cái thằng Hải Phòng trong bài luận: Cuộc sống là không lối thoát), trước khi cưới vợ nó hút thuốc 01 bao/ngày, nó hứa cưới xong sẽ thay đổi. Cưới xong ông tướng thay đổi thật, chuyển sang 02 bao/ngày, vợ giận lắm nói như tát nước, nó lại hứa có con nó sẽ bỏ. Có con xong nó lại hứa con 1 tuổi nó sẽ bỏ, đến khi con nó 1 tuổi nó bỏ thật, nhưng bỏ ra chỗ khác hút để vợ nó không biết. Có hôm vợ chồng mình xuống HP chơi với vợ chồng nó, vợ nó than: Anh C nhà em anh ấy đem cả con ra anh ấy thề bỏ thuốc lá mà em không biết đã bỏ chưa. Lập tức nó kêu: Anh bỏ lâu rồi, sao anh là chồng em mà em lại không tin anh nhỉ. Thế mà mắt trước mắt sau vợ đưa con đi WC đã thấy ông moi trong cốp xe ra bao thuốc đưa lên mồm đốt rồi nói với mình: Mình đúng là nhục như CHÓ, hút điếu thuốc lấm la lấm lét như thằng ăn TRỘM! Mình bảo: Giờ mày là thằng TRỘM CHÓ! 3 năm sau, cuối cùng thì nó cũng đã bỏ, nhưng là bỏ vợ. Đấy các bà thấy chưa, một khi chúng tôi đã thay đổi là chỉ có đổi vợ, giờ ai muốn chồng thay đổi giơ tay lên xem? Đâu? Đâu? Ai nào? Ô cái bà kia, tôi bảo giơ tay chứ có bảo bà giơ CHÂN đâu??? Ngẫn à???
     Có một dạo mình rất hay mua báo, thôi thì đủ loại cả từ VHTT, ANTG, ANTĐ, Thanh niên,… có hôm lãng mạn lại đọc cả tập san Áo trắng: Tinh khôi tình đầu, vãi đái thật. Mua dần đâm quen, tự nhiên thấy thay đổi hẳn; đọc báo thấy bảo uống trà buổi sáng dễ đau dạ dày, thế là bỏ mẹ nó trà chuyển sang nước lọc. Rồi lại thấy báo nói uống bia dễ đái đường, thế là bỏ hẳn bia rượu; thỉnh thoảng bố vợ có mời cũng từ chối khéo: Dạ thôi, con uống say hay đánh vợ lắm! Tuyệt nhiên không thấy bố vợ ép uống nữa, thế mới lạ? Rồi đến hôm đọc báo thấy bảo sinh hoạt TÌNH DỤC nhiều có nguy cơ đột tử, vãi đái, thế là từ đó mình bỏ hẳn, đếch thèm ĐỌC BÁO nữa, nhàn tênh! Đấy, có những lúc chúng tôi thay đổi nhưng nó chỉ mang tính tạm thời!
Tất nhiên cũng có những thằng nó bị BẮT BUỘC thay đổi, đó là thằng bạn nối khố của tôi học từ cấp 1 lên tận đại học tên là T biệt danh là ...mà thôi, dạo này nó dễ tự ái nên không viết rõ thì hay hơn. Thằng này thì khác, nó yêu chân thành và sẵn sàng thay đổi vì người yêu. Hồi cấp 3 thằng T cũng có tình yêu học trò nhưng chả đâu vào đâu. Mà lạ lắm nhé, thằng này đặc biệt thích mấy đứa con gái miền trung trở vào (Đà Nẵng, Huế chẳng hạn). Thằng T bảo: Nghe bọn con gái Miền Trung nói dễ thương lắm, như rót mật vào tai! Mình thì ngược lại thấy khó nghe bỏ mẹ, ví dụ nó hát thế này: Có trú là trú ỚT con có 2 là 2 mắt tờ…rrrròn ….nghe đéo hay tý nào. Nhưng mà thôi, sở thích là sở thích, vì thế mới có thơ rằng:
 Đứa thì thích gái miền Đông
 Đứa thì thích gái miền Trung trở vào
 Đứa thì thích gái bên …Lào
 Đứa thì thích gái Ma Cao, Hoa Kỳ
 Đứa thì chỉ thích sờ ...i
 Đứa thì VUỐT MÁ đứa thì VỖ... MÔNG!
     Quên mẹ nó mất, đang viết văn lại chuyển sang thơ, dạo này già đâm lẩn thẩn, quay lại chuyện thằng T thôi. Nhớ cái hồi đi thực tập trong Sài Gòn quãng năm 97, ông bạn T của mình kiếm đâu được em Đà Nẵng nhập tịch Sài Gòn trông kháu phết, đi uống caffe cùng lớp mà thằng nào thằng đấy nước dãi cứ gọi là như chó Ngao, nhỏ đầy bàn caffe. Nhưng chắc do khoảng cách địa lý nên khó thành, tuy nhiên tình yêu dành cho giọng nói đi theo khiến lên năm thứ 4 ông bạn mình yêu ngay 1 chị lớp trên hơn hẳn 1 tuổi, dân Đà Nẵng nói tiếng địa phương đặc sệt. Mình đoán chắc thằng này yêu tiếng rồi mới yêu người, thằng bạn mình yêu vào thay đổi chóng mặt, người yêu dặn gì là cứ tuyệt đối tuân thủ, thậm chí không dám hỏi lại. Em (hoặc chị) bảo không được để tóc dài là ông cắt tóc ngắn, em nó bảo đồ án phải mang qua cho nó kiểm tra là cứ đến giờ là ông mang qua không sai 1 phút, mắt rạng ngời hạnh phúc. Em bảo: Anh không được chơi nhiều với thằng Hải kẻo hư người? Thế là nhìn thấy mình là ông tránh như tránh hủi, có hôm bất ngờ gặp nhau trong toa-lét không tránh nổi nó hỏi: Mày đi ....đâu thế? Mẹ kiếp! Nhưng mà thôi, đại loại là nó thay đổi chóng mặt đến nỗi không ai nhận ra nó nữa, thậm chí về nhà mẹ nó cũng hoảng, hỏi bố nó: Có phải con mình không ông nhỉ?
     Đến cuối năm 4, tình yêu đột ngột chấm dứt, khi anh em tổ chức ngồi uống rượu tâm sự chia buồn, thằng T rưng rưng: Nó ĐÁ tao rồi! Nó bảo tao THAY ĐỔI nhiều quá, nó không còn NHẬN RA nữa! Rồi giàn dụa nước mắt, đấy SÁNG MẮT ra chưa? Rồi nó tuyên bố nó sẽ DẠT NHÀ, mà không phải nó dọa, nó dạt thật. Nó đi rất xa, cách nhà nó gần ...100m cơ, nó ra đầu phố ngồi quán nước cả ngày, đói thì nó về nhà ăn, khát nó gọi nước chè uống, buồn thì nó hút thuốc lào, anh em đi ngang qua chẳng may có hỏi: Mày làm gì mà ngồi quán mãi thế ? Nó liền nổi xung lên chửi: Cút, bố mày đang DẠT NHÀ! Cuối cùng, đến 6h tối quán nước đóng cửa thì nó cũng về nhà ăn cơm. Nhưng điều quan trọng là sau khi DẠT NHÀ vì thất tình, nó nhận ra 1 điều rằng: THAY ĐỔI theo ý thích PHỤ NỮ là TỰ SÁT.
     Trong tất cả bạn bè mình từng biết, chỉ duy nhất 1 thằng thay đổi 180 độ khi yêu, đến nỗi mình đã từng nghĩ: Mất thằng này rồi, đàn ông đéo gì cái loại VÌ GÁI QUÊN BẠN! Nhưng sau 10 năm gặp lại mình mới nhận ra rằng nó mới thật sự là đàn ông, nó đã biết sử dụng 1 cách tuyệt vời cái được gọi là KHỔ NHỤC KẾ! Bạn mình tên là H, biệt danh ĐẦU TO, 1 cái tên đủ nói lên dáng vẻ bề ngoài của thằng này. Thú thật lần đầu mình cũng giật mình kích thước cái đầu nó, mình nghĩ: Thằng này mà không đóng vai chính trong bộ phim Lion King thì hơi phí!!!Hồi học ĐH 2 thằng cực kỳ thân, đi đâu cũng có nhau. Thân đến nỗi mình toàn sang nhà nó ăn cơm, đơn giản vì bà già nó nấu món cà chua bọc thịt rán rất ngon. Có lần đến nhà nó chơi, rất vô tình mình gặp mẹ nó và hỏi:
 - Cháu chào bác, thằng H “ đầu to” có nhà không hả bác?
 - CHÁU KHÔNG ĐƯỢC GỌI BẠN LÀ ĐẦU TO! Thế là rất HƯ! Mẹ thằng bạn mình hét lên giận giữ, gần như không làm chủ được cảm xúc dành cho con trai duy nhất.
 - Dạ, cháu biết ạ! Cháu xin lỗi bác, nhưng bạn H gọi cháu là Hải “dớ” ạ!
 - Hải dớ là sao??? Vậy tức là HỞ…?? Ôi cái thằng! HAHHAHAHAAH! Mẹ thằng bạn mình cười suýt sập cầu thang.
 - Cả Hải Dóng nữa ạ! Mình bồi thêm.
 - HAHAHAHHAHA! Mẹ thằng bạn càng cười tợn.
 - Nhân tiện nó còn gọi cháu là Hải Dấm và Hải Dúi nữa thưa bác!
 - .........................!!!!!! Lần này thì đúng là sập cầu thang.
     Đến năm thứ 3, thằng bạn mình chính thức gia nhập đội quân TƯƠNG TƯ, nó yêu say đắm 1 con bé năm 2, cùng tham gia trong đội SV96 của Đại học Xây dựng. Mới chỉ đang dập dòm mà ông bạn mình gần như đã mất tích, suốt ngày rình rập đưa đón con bé đi tập kịch SV. MK, hồi ấy mình chưa yêu nên chưa hiểu, mình chỉ thấy thằng này nó yêu cái kiểu đek mà vật vã như cắt cơn, khóc lên khóc xuống, đau khổ chả khác đek gì Romeo nhìn trộm đít Juliet rồi NGẨN NGƠ ôm gối khóc… Mình nghĩ yêu thế bố mày ở giá cho xong, yêu cho nó SƯỚNG chứ KHỔ thế bố mày yêu bản thân cho nó thoải mái đầu óc. Nhưng mà nghĩ thế thôi, nói ra nó chửi cho bỏ mẹ, lúc ấy nó nói gì mình cũng phải nghe hết, an ủi được câu nào thì tốt, còn lại cứ kệ mẹ nó nói, im lặng ngồi nghe nó TÂM SỰ thôi.
     Khi tình yêu lên cao trào thì đúng là trong đời mình cũng chưa thấy thằng nào “sến” như cái thằng này. Cả lớp đi thực tập xuyên Việt trong nửa tháng mà hễ dừng chân ở đâu là ngay lập tức con giời gọi điện cho người yêu, gọi xong đi mua bưu thiếp viết cảm xúc gửi về tiếp, chỗ nào đen đủi không có bưu thiếp thì ông tướng lại nằm bò ra biên thư. Vãi đái, mình thì nghĩ thôi cũng là may cho nó, chứ nó mà đau khổ thì mình cũng nhục! Mà chưa hết đâu, thằng bạn mình gần như sống bằng TÌNH YÊU là chính, mọi thứ nhu cầu còn lại như ăn uống và bài tiết gần như không quan trọng nữa, có cũng được mà không có cũng không sao. Có hôm mình đến nhà nó rủ nó đi uống caffe, nói thế nào ông tướng cũng không chịu đi, rồi thằng tâm thần ấy nó ấy bảo:
 - Mày ở đây chơi với tao, tao không đi được vì 9h em Y (tên bạn gái nó) hẹn gọi điện!
     Ngày xưa thì không có điện thoại di động nên phải CANH điện thoại cố định, ôi giời ôi, hóa ra chỉ vì bạn gái hẹn gọi điện mà thằng điên này không dám ra khỏi nhà. Thậm chí đến khi buồn ỉa sắp vãi cứt ra đến nơi mới chịu đứng dậy rồi dặn mình:
 - Tao vào WC tý, nếu Y gọi điện thì gọi tao nhé!
 - MK, nhịn uống Caffe với tao thì không  sao chứ tao khuyên mày không nên nhịn cả ỉa! Mày cứ yên tâm ỉa cho ngon, nó gọi tao bảo mày gọi lại sau!
 - KHÔNG ĐƯỢC ĐÂU! Mày PHẢI gọi tao NGAY nhé!!!
     Thế là chưa được 5 phút, chuông điện thoại kêu, lập tức trong WC thằng H “đầu to” gào lên: ĐỂ TAO NGHE! Hình như trên người thằng bạn tôi nó có cái nút Pause hay sao ấy, nó tạm dừng ỉa và lao ngay ra chụp cái điện thoại rồi rì rầm với người yêu nửa tiếng đồng hồ mà KHÔNG SAO, thế mới tài! Trên đời này tôi gặp nhiều thằng khi yêu quên ăn quyên uống, quên bạn bè, quên gia đình, thậm chí quên cả cha mẹ anh em ...nhưng YÊU mà QUÊN CẢ ỈA thì duy nhất có thằng này!
     Thằng bạn tôi thay đổi hầu như các thói quen của nó, bỏ hết các thoi quen xấu như hút thuốc uống rượu, la cà bạn bè, vui chơi nhảy múa ...chỉ tập trung chăm sóc kề cận người yêu, ai nhìn cũng bảo con bé kia TỐT SỐ, có anh bạn chăm sóc như CÔNG CHÚA...Chuyện Tình yêu thằng này nói chung kết thúc không có hậu lắm, tức là sau khi ra trường nó vẫn lấy chính đứa nó yêu, em Y đó. Bẵng đi 10 năm, gặp lại thằng bạn VÌ YÊU QUÊN ỈA của mình thật sự mình quá bất ngờ! Giờ đây nó lại trở lại là thằng bạn mình ngày nào, thậm chí còn phong độ hơn, ăn nhậu liên miên, chém gió Fb cả ngày, say ngất ngư lại ôm đàn hát ỏm tỏi, cả tuần ăn cơm nhà may ra được 1 ngày, thuốc nó đốt liên tục có cảm giác như nó đánh rắm cũng ra khói….! Cô vợ một thời thần thánh ngày nào giờ e lệ ngồi bên gắp thức ăn và tuyệt nhiên không có chút kháng cự nào về mọi thói xấu của đức lang quân, cam chịu một cách bất lực. Mình không biết thằng này làm cách nào để thay đổi toàn bộ bản thân nó và cả VỢ của nó, mình cũng không biết nó thay đổi điều đó trong bao lâu và bắt đầu từ khi nào. Nhưng mình biết 1 điều, toàn bộ những thứ mà thằng H đầu to trước đây làm cho bạn gái mà sau này là vợ nó chỉ là 1 âm mưu tuyệt vời, nó được gọi là KHỔ NHỤC KẾ. Và thứ mà bạn gái nó ngày xưa nhận được như sự quan tâm, chiều chuộng, nghe lời, nhẫn nhục… đều chỉ đưa đến 2 mục đích cuối cùng SỰ CHỦ QUAN và ĐÁM CƯỚI.
 Đấy nhé, có những lúc các BÀ tưởng chúng tôi thay đổi, nhưng thực ra đó là 1 ÂM MƯU! CHÚNG TÔI KHÔNG BAO GIỜ THAY ĐỔI VÌ AI HAY VÌ BẤT CỨ LÝ DO GÌ, NGHE RÕ CHƯA?????

PS: À! Tất nhiên cũng có những thằng nó THAY ĐỔI, đó là NHỮNG THẰNG NGU! Với lại trong bao nhiêu thằng đàn ông bình thường thỉnh thoảng phải có thằng TÂM THẦN chứ!
0 bình luận

comic doremon truyen tranh doremon tap 34Được tài trợ •











0 bình luận

comic doremon truyen tranh doremon tap 33Được tài trợ •
















0 bình luận

comic doremon truyen tranh doremon tap 32Được tài trợ •













0 bình luận
Thông báo
chào mừng các bạn đến với Cảm Âm Sáo Trúc Vũ Gia.
ĐÃ HIỂU